Tựa [Am] như chiếc cưa tay mài sắc [Bm] Anh lướt qua trong khoảnh khắc
[Em] Nhưng đủ lâu để anh khiến [E7] em nhớ mặt
Thường [Am] con gái đâu yêu bằng mắt
[Bm] Sao bỗng nhiên tim lại lắc
[Em] Vô tình rơi giày không biết [E7] anh có nhặt
Hình như em [Am] thích anh, thích thật [Bm] rồi
Mà yêu thì [Em] chắc em thấy chưa [E7] đâu
Một người con [Am] gái mà kiêu ngạo thì [Bm] rất là khó để [Em] yêu [E7]
Phải rủ đi [Am] chơi tối nay [Bm] rồi
Gặp lại để [Em] xem có còn thích hay thôi [E7] rồi
Rộn ràng thợ [Am] săn nhắm con [Bm] mồi
Bọn mình đi [Em] đâu đi anh ơi đi đu đưa [E7] đi
Lúc đi hết mình lúc về hết [Am] buồn [Bm] [Em] [E7]
Lúc đi hết mình lúc về hết [Am] buồn [Bm] [Em] [E7]
[Am] Bọn mình đu [Bm] đưa anh gần tới [Em] em
Bọn mình say [E7] sưa đừng ngại mới [Am] quen
Bọn mình đu [Bm] đưa anh gần tới [Em] em
Lúc đi hết mình lúc về hết [E7] buồn
[Am] Đu đưa không phải là [Bm] hư
Đu đưa để lắc lư cho hết [Em] buồn
Bây giờ không phải ngày [E7] xưa
Em sao phải ngại đu đưa với [Am] chàng
Rộn ràng như tuổi cập [Bm] kê
Chàng rơi một nhịp để em bắt [Em] nào
Cây si cần tia nắng [E7] vào
Chàng si tình lại bảo cần tia em
Phải rủ đi [Am] chơi tối nay [Bm] rồi
Gặp [Em] lại để xem có còn thích hay thôi [E7] rồi
Rộn ràng thợ [Am] săn nhắm con [Bm] mồi
Bọn mình đi [Em] đâu đi anh ơi đi đu đưa [E7] đi
Lúc đi hết mình lúc về hết [Am] buồn [Bm] [Em] [E7]
Lúc đi hết mình lúc về hết [Am] buồn [Bm] [Em] [E7]
Lúc đi hết mình lúc về hết [Am] buồn.
Đi đu đưa đi
HỢP ÂM SỬ DỤNG TRONG BÀI
E7