[Am] Sao anh chỉ [Dm] muốn thét lên [G] rằng anh [C] nhớ em
[Am] Yêu đương thuở [Dm] ấy chỉ còn [B7] lại như cánh đồng [E7] hoang
[Am] Đơn côi sớm [Dm] tối anh bây [G] giờ như thế [C] thôi
[Am] Hoang mang trống [Dm] vắng biết bao [B7] lần anh đã tự [E7] hỏi.
Giờ người đâu [Am] đó có còn khốn [Dm] khó
Có còn yêu [G] anh nồng nàn như thuở [C] xưa
Giờ người đâu [Am] đó có thật hạnh [Dm] phúc
Có nghĩ về [G] anh dù là trong phút [E7] giây.
ĐK:
Vì anh ngu [Am] si, lòng đã không suy [Dm] nghĩ
Giờ em bước [G] đi trách nhau được [C] gì
Vì anh ngu [Am] si, lòng đã không suy [Dm] nghĩ
Giờ ôm nỗi [E7] đau nỗi đau biệt [Am] ly.
Tình yêu hôm [Am] qua là thật hay dối [Dm] trá
Mà sao nỗi [G] đau cứ theo nhau [C] về
Tình yêu hôm [Am] qua giờ đã trôi xa [Dm] quá
Lòng sao vẫn [E7] yêu vẫn yêu người [Am] xa.
[Am] Đơn côi sớm [Dm] tối anh bây [G] giờ như thế [C] thôi
[Am] Hoang mang trống [Dm] vắng biết bao [B7] lần anh đã tự [E7] hỏi.
Giờ người đâu [Am] đó có còn khốn [Dm] khó
Có còn yêu [G] anh nồng nàn như thuở [C] xưa
Giờ người đâu [Am] đó có thật hạnh [Dm] phúc
Có nghĩ về [G] anh dù là trong phút [E7] giây.
ĐK:
Vì anh ngu [Am] si, lòng đã không suy [Dm] nghĩ
Giờ em bước [G] đi trách nhau được [C] gì
Vì anh ngu [Am] si, lòng đã không suy [Dm] nghĩ
Giờ ôm nỗi [E7] đau nỗi đau biệt [Am] ly.
Tình yêu hôm [Am] qua là thật hay dối [Dm] trá
Mà sao nỗi [G] đau cứ theo nhau [C] về
Tình yêu hôm [Am] qua giờ đã trôi xa [Dm] quá
Lòng sao vẫn [E7] yêu vẫn yêu người [Am] xa.