Ngày xưa [C] em thường hay khóc [F] nhè. Ngày xưa em thường hay tắm [G] mưa
Ngày xưa [C] em hiền ngoan nhất [F] xóm. Em tung [G] tăng cười răng trắng [C] đều thật đều.
Ngày xưa [C] anh là ông chúa [F] lì. Từng rong chơi cùng em dưới [G] mưa
Ngày xưa [C] kia vì răng anh [F] sún. Nên đi [G] đâu người ta cũng [C] cười chọc hoài.
ĐK1:
[C] Sau bao năm học [F] xa quê hương. [G] Nay em mang giấc [C] mơ quay về
Nơi cho em ngọt [F] ngào kỷ niệm ấu [C] thơ đôi ta.
[C] Nhưng tim em dường [F] như nôn nào. [G] Em mong sao thấy [C] anh hôm nào
Hay em yêu thật [F] rồi anh chàng sún [C] răng xưa kia
2. Giờ đây [C] em là công chúa [F] rồi. Giờ đây em đẹp như giấc [G] mơ
Giờ gặp [C] nhau ngại ngùng không [F] nói. Nhưng nghe [G] tim mình sao cứ [C] đập thập thì
Giờ đây [C] anh đã khôn lớn [F] rồi. Và dường như lòng đã biết [G] yêu
Và giờ [C] giây kỷ niệm thơ [F] bé. Mang cho [G] ta tình yêu rất [C] là nhiệm màu
ĐK2:
[C] Bao nhiêu năm chờ [F] em nơi đây. [G] Nay anh vui thấy [C] em trở về
Mang cho anh nụ [F] cười như ngày ấu [C] thơ đôi ta
[C] Anh hay chăng đã [F] bao lâu nay. [G] Em luôn mong sẽ [C] mau quay về
Vui bên nhau cười [F] đùa như hạnh phúc [C] xưa thơ ngây.
HỢP ÂM SỬ DỤNG TRONG BÀI >>