Người [Am] trách anh sao cũng được, hay là [Em] giết anh đi cũng được. Chỉ [F] xin em đừng hoen [G] hoen [C] mắt ướt [E7]
Người [Am] nghĩ anh sao cũng được, miễn hả [Em] hê trong lòng là được. Chỉ [Dm] xin em đừng lệ [Em] vấn [Am] lệ vương
2. Nào [Am] phải đâu anh thay đổi, anh nào [Em] phải là người phản bội. Anh [F] cũng chưa từng lời [G] gian [C] tiếng dối [E7]
Người [Am] nói yêu anh một lời, mà mỏi [Em] bước theo anh một đời. Xin lỗi [Dm] đã làm chậm [Em] bước em [Am] rồi
ĐK: Đã đến [Am] lúc ta phải dừng lại, đoạn đường [Em] chúng ta đi quá dài. Còn [F] in hằn cả thanh [G] xuân một người con [C] gái [E7]
Em lộng [Am] lẫy sau những lo toan, em lầm [Em] lũi sau những lối mòn. Bỏ sau [Dm] lưng những ngẩn [Em] ngơ đợi chờ đưa [Am] đón
Dường như [Am] chính anh là trở ngại, để người [Em] viết tiếp giấc mơ dài. Vậy [F] anh sẽ chọn cách [G] đi xa người mãi [C] mãi [E7]
Tiếng ai [Am] khóc giữa phố lê thê, tiếng ai [Em] hát phố hoa phố lệ. Phố hoa [Dm] lệ, hoa cho [Em] người còn lệ [Am] cho anh
* (Vậy kết [Am] thúc ta nên dừng lại, bỏ lại tất [Em] cả những gì hi vọng. Cản [F] đường em đi thôi thì mình chia [Am] ly
[Am] Phố hoa kia có người, [F] Phố hoa kia em [Em] cười. [Dm] Cười trên nỗi [Em] đau của [Am] anh).
HỢP ÂM SỬ DỤNG TRONG BÀI >>